Hạnh phúc theo suy nghĩ của người tu hành
Đứng ở một phương diện nào đó để nhìn về xã hội loài người, bạn và tôi có lẽ cũng nhận ra rằng không ai không mong muốn mình có một đời sống an vui hạnh phúc. Thế nhưng dù cho con người có nỗ lực để tạo ra nhiều của cải vật chất với mong muốn nhằm giải quyết đời sống tốt hơn, hạnh phúc hơn nhưng thực tế lại chẳng hẳn như vậy. Những người được cho là nhiều vật chất cũng không hẳn tất cả là hạnh phúc, ngược lại những người nghèo vật chất cũng không khác.
Vậy thì hạnh phúc ở đâu? Và tìm nó bằng cách nào? Nguyên nhân nào đã làm cho chúng ta không hạnh phúc?
Không thể phủ định rằng chúng ta không có những lúc cảm thấy mình hạnh phúc, an vui nhưng nếu có hạnh phúc cũng chỉ là nhất thời, hay giỏi lắm thì cũng chỉ được một giai đoạn nào đó trong suốt quãng thời gian của một kiếp người.
Vậy thì cái được coi là hạnh phúc ấy có thật là chân hạnh phúc hay chưa? Hay chỉ là thứ hạnh phúc mà tiềm ẩn trong đó mầm mống của cái gì đó không không hạnh phúc khi nó mất đi có nghĩa ta nương tựa vào một thứ gì đó không vững bền khi mất đi ta hụt hẫng và đau khổ.
Một trong số những thứ làm con người đau khổ, phiền não đó là mong cầu.
Nếu như mỗi người đều nhận thức được rằng: Trong tất cả các công việc mà tôi làm việc hết sức trong khả năng của mình mà nếu việc đó có thành hay không thành thì tôi cũng không mang sự việc đó đeo đẳng trong lòng để sinh tâm vui, buồn thì đâu có đau khổ, phiền não phải không các bạn. Là vì dù gì thì sự việc cũng đã xảy ra rồi, có cố níu kéo thì cũng đâu có được, vậy nên tốt nhất là không nắm giữ điều đó trong lòng thì sẽ được thảnh thơi. Thậm chí có khi mình còn mang điều đó đổ lên đầu người khác (như người ta vẫn thường nói “giận cá chém thớt”) thật chẳng lợi ích gì.
Thứ nữa bạn thử chiêm nghiệm xem để thành tựu một việc nào đó đâu hẳn mình tính đều đúng cả vì rằng có quá nhiều biến số mà một người hay một nhóm người thậm chí cả một cộng đồng khi bàn tính và ra quyết sách cũng vẫn không ra được kết quả như ý mà. Mình xin tạm lấy ví dụ: Một người nông dân chăm sóc vườn cây cà phê của mình đúng kỹ thuật không thiếu khâu nào, thế nhưng thời kỳ hoa đang nở rộ chưa kết trái thì gặp cơn mưa lớn thì… coi như xong. Mình nghĩ còn nhiều ví dụ nữa các bạn cũng tự nghĩ ra và chiêm nghiệm nhé.
Trong c ác m ối quan h ệ gia đình và xã hội chúng ta luôn cố gắng làm vừa ý mọi người. Nhưng thực tế thì dường như không thể, không tin bạn nhìn lại chính mình mà xem, bạn đã đáp ứng được bao nhiêu so với nhu cầu mong muốn của mọi người đối với bạn?
Chính vì lẽ ấy bạn chỉ nên làm những điều mà bạn cảm thấy nên làm mà không nên chạy theo sự phán xét của mọi người vì rằng tôi tin sẽ có người khi nhìn vào việc làm, hay hành động của bạn sẽ ủng hộ bạn và cũng sẽ có người chê trách bạn. À ! còn có nhưng người lặng im không một lời phán xét bạn.
Chỉ có nhận thức như vậy tôi nghĩ bạn mới có thể tiến dần về phía hạnh phúc chân thực. Dù rằng những điều đó chưa phải là tất cả.
Tự không